Thứ Hai, 18 tháng 7, 2011

Thế thái nhân tình

Một người quen mới gọi điện cho biết : Kể từ hôm nayy em đã chính thức nghỉ việc ở Cty rồi chị ơi!
Một kết thúc chẳng có hậu chút nào với một doanh nghiệp thường tự hào khoa khoang mình rất to, rất có văn hóa!
Cái tên nghe cũng rất kêu nhưng rốt cục thì cái lõi bên trong mới là nền, là bản sắc. Nhưng muốn nhìn cái bên trong thì lại cất công quan sát cái bên ngoài, bộ mặt, mối quan hệ với nhau giữa thành viên với thành viên, giữa cấp trên với cấp dưới, giữa nói và làm thì biết ngay họ là thứ rởm hay hàng hiệu!
Vì là DN không phải tiền họ bỏ ra nhưng họ được phép chi tiêu, tích sản từ số vốn và lãi của DN, họ được quyền ban phát ân huệ, được quyền định đoạt số phận của nhũng người phụ thuộc nên nó mới nảy sinh thói cơ hội, xu nịnh. Những kẻ bất tài xúm đông nịnh những kẻ bất tài khác, họ sống bằng sự làm ăn gian dối và những lời ton hót, nịnh bợ; những đút lót cửa sau...
Vì cái thói quen ấy nên những người có tri thức, có tài năng thật sự đến rồi cũng phải ra đi vì họ không quen thói cơ hội hay xu nịnh, họ làm việc bằng năng lực chính mình chứ không do sụ gian dối...Vậy nên a lê hấp...bước!
Chỉ tội cho hàng loạt những cán bộ dưới quyền khác cũng thấy những bất công, cũng thấy những gian dối nhưng họ vì miếng cơm manh áo nên đành chịu nhục làm thinh trước cái xấu, cái ác, cái bất lương đang đội lốt tinh hoa, đạo đức. Họ không có can đảm là chính họ.
Vẫn với cơ chế này thì vẫn còn tạo ra những số phận phụ thuộc, tiếp tục làm cho rất nhiều người mất đi cái tôi của họ. Và khi cái tôi không có thì tất nhiên sự sáng tạo cũng ỉm đi bởi không dại gì mà chứng minh mình giỏi hơn người khác trong một tập thể chuyên biết vâng lời, sợ hãi và cam phận!
Xin chúc mừng người bạn đã biết sớm bước chân ra khỏi cái vòng kim cô trước khi nó thít chặt!

Không có nhận xét nào: